Âm Dương Miện - "Chương 551: Cố sự của Địa Long tổ (hạ)"

Chương trước Chương tiếp

– So với loài người mà nói, tuổi thọ của Long tộc chúng ta là rất dài. Thân là tổ tiên đầu tiên của Long tộc, cuộc sống của ta lại càng dài đăng đẵng. Người yêu của ta tên là Nhã Thiên Cơ, là Công chúa của một đại quốc gia khi đó.

Nghe đến ba chữ Nhã Thiên Cơ, toàn thân Thiên Cơ không khỏi chấn động, trong ánh mắt hiện lên sự ngạc nhiên khôn tả.

Địa Long tổ tiếp tục nói.

– Vẻ đẹp của nàng có thể nói là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ. Khoảng thời gian ở bên nàng, ta mỗi ngày hầu như chỉ biết vui vẻ, khoái hoạt. Nàng và ta cùng nhau ngao du ngoạn thủy, cơ hồ mỗi tấc đất đều lưu lại dấu chân của chúng ta. Cuộc sống như vậy duy trì được mười năm. Trong mười năm đó, nàng thủy chung đều quấn quít bên ta, dịu dàng chăm sóc ta trong mọi hoạt động thường ngày của cuộc sống. Và cũng trong khoảng thời gian đó, ta thậm chí đã quên mất bản thân mình là Long tộc, dường như đã biến thành một con người bình thường…

… Mười năm, đối với loài người mà nói đã là quãng thời gian dài dằng dặc. Nhưng đối với Long tộc chúng ta thì nó chẳng thấm vào đâu. Rồi một ngày nọ, chuyện của ta cùng nàng đã bị năm vị Long tổ của Long tộc phát hiện. Các nàng cực kỳ phẫn nộ! Ta là người mạnh nhất trong lục Long, khi đó tu vi của ta đã đạt đến Thánh cấp. Ta biết nếu cứ tiếp tục tu luyện như thế, sẽ có một ngày ta chính thức bước chân vào Thần cấp. Trong khi đó, ngũ Long còn lại chẳng qua chỉ mới vừa tiến vào Thánh cấp, cho dù năm người có hợp lực cũng không phải là đối thủ của ta…

… Lúc đó ta chẳng khác nào Định Hải Thần Châm của Long tộc. Tuy nhiên, lực lượng của Ngũ Hành không hề đơn giản như ta nghĩ. Cũng giống như các ngươi vừa rồi có thể thông qua tương sinh để gia tăng lực lượng, thì ngũ Long kia cũng vậy. Các nàng hội đủ thuộc tính của Ngũ hành, sau khi kết hợp lại liền đem ta đánh bại, hơn nữa còn bắt ta về Tam Hợp sơn mạch này, khi đó nơi này còn gọi là Long tộc sơn mạch…

… Nhã Thiên Cơ cũng bị các nàng mang về đây. Bởi vì nguyên nhân sống cùng với ta, nên tu vi của Nhã Thiên Cơ đã tiến vào hàng Chí Tôn cường giả, cũng là Chí Tôn cường giả duy nhất trên đại lục tại thời điểm đó. Thuộc tính ma lực của nàng là Tân Kim hệ…

… Năm vị Long tổ muốn ta và Nhã Thiên Cơ nhất đao lưỡng đoạn. Họ ra điều kiện với ta, chỉ cần ta tự tay giết nàng thì ta vẫn sẽ là Long Hoàng, các nàng vẫn kính yêu ta như trước, ủng hộ ta phát triển Long Tộc. Nhã Thiên Cơ lúc đó chỉ yên lặng nhìn ta. Cho đến lúc đó ta mới biết ta yêu nàng ấy đến nhường nào…

… Thật ra thì năm Long tổ kia rất ngốc nghếch. Các nàng căn bản không cần làm như vậy, nhân loại tối đa chỉ thọ được trăm năm mà thôi. Dù có là ta cũng không cách nào thay đổi được điều đó, dù cho Nhã Thiên Cơ có là Chí Tôn cường giả thì tối đa cũng chỉ sống được hai ba trăm năm là chấm dứt. So với Long tộc chúng ta, quãng thời gian ấy chỉ là vài cái chớp mắt. Bọn họ chỉ cần chờ đợi đến khi Nhã Thiên Cơ chết đi, ta dĩ nhiên là phải quay về Long tộc. Các nàng ấy chưa từng yêu bao giờ, tự nhiên không thể hiểu được tình yêu của ta giành cho Nhã Thiên Cơ là sâu đậm đến chừng nào…

… Ta thậm chí không hề do dự, lập tức cự tuyệt yêu cầu của bọn họ. Ta yêu Nhã Thiên Cơ đến như vậy, làm sao có thể giết nàng chứ? Khi đó ta thậm chí đã từng quyết định, dùng có phải buông bỏ ngôi vị Long Hoàng, ta cũng phải được sống chung cùng nàng…

… Bọn họ rất muốn giết chết Nhã Thiên Cơ, nhưng cuối cùng lại không dám xuống tay với nàng. Bởi vì một khi ta liều mạng, rất có thể đem bọn họ giết đi. Bằng vào lực lượng của ta mà nói, đem hơn phân nửa Long Tộc sơn mạch này hủy đi cũng là điều có thể. Cuối cùng, chúng ta đạt được thỏa hiệp lẫn nhau, đó là bọn họ đem ta phong ấn tại nơi này, phế bỏ hết ma lực của Nhã Thiên Cơ nhưng tha cho nàng một mạng, tùy ý để nàng tự sinh tự diệt.

Nói đến đây, Địa Long tổ khẽ thở dài, tiếng thở dài đầy kích động. Tâm tình của mọi người cũng theo tiếng thở dài ảo não đó mà dao động rất nhiều.

– Nhã Thiên Cơ đi rồi, ta cũng lâm vào trạng thái nửa điên loạn. Mỗi ngày đều cùng các chủng tộc khác triền miên giao phối. Khi đó ta thật sự rất thống khổ… Ta không biết Nhã Thiên Cơ cuối cùng ra sao, riêng ta đã chính thức trầm luân nơi Long tộc sơn mạch. Thậm chí ngay cả khi năm vị Long tổ ấy chết đi, ta cũng không có nửa điểm bi thương. Nếu tính theo thời gian, thì Nhã Thiên Cơ có lẽ cũng đã sớm ra đi rồi, mặc dù vậy trong lòng ta thủy chung vẫn in đậm hình bóng của nàng. Tại thời điểm nàng rời đi, nàng đang mang trong người giọt máu của ta, về điều này thì năm vị Long tổ kia tuyệt nhiên không hay biết…

… Ngắn ngủi mấy trăm năm sau, loài người đã nhanh chóng lớn mạnh và dần dần trở thành chúa tể của thế giới này. Trong khi đó, Long tộc chúng ta vì phải duy trì sự trấn áp với ta nên lãng phí khá nhiều lực lượng, căn bản không có tâm tư tranh giành cùng thế giới loài người. Mà năm vị Long tổ cũng bởi vì trận chiến với ta mà lưu lại thương thế, lại thêm việc trả giá bằng sinh mệnh năng lượng để phong ấn ta, cho nên đã lần lượt chết đi. Thời kỳ hưng thịnh của Long tộc cũng theo đó mà suy tàn, nhường lại vị trí chúa tể của Đại lục cho nhân loại.

– Âm mưu, đây rõ ràng là một âm mưu!

Long Hoàng nói trong xúc động.

Địa Long tổ khẽ liếc nhìn hắn rồi cười khổ nói:

– Ngươi nghĩ rằng ta không biết đó là một âm mưu sao? Từ khi Nhã Thiên Cơ rời đi, ta đã suy nghĩ cẩn thận trong suốt mấy trăm năm. Trong suốt mấy trăm năm đó, ta không hề có ý định phá bỏ phong ấn. Ta là tội nhân của Long tộc, bị phong ấn tại nơi này là hoàn toàn xứng tội…

… Bởi vì Nhã Thiên Cơ là vợ ta, nên ta mới dám khẳng định loài người so với Long tộc chúng ta lại càng cường đại hơn. Cho đến bây giờ ta vẫn không dám khẳng định, tình cảm của nàng đối với ta là thật hay là giả dối. Nhưng chắc chắn một điều là chính bởi vì nàng mà sáu đại Long tổ của Long tộc mới sụp đổ, từ đó không cách nào dẫn dắt Long tộc thống trị toàn bộ đại lục…

… Về phần Nhã Thiên Cơ, nhờ đi theo ta mà nàng học được nhiều pháp môn tu luyện. Nhân loại từ đó trở về sau cũng càng lúc càng cường đại. Nhưng đến tột cùng ta cũng không hận nàng, kể cả bây giờ cũng không, kể cả là nàng vì mưu đồ cho nhân loại mà lừa dối ta đi nữa…

…. Quãng thời gian mười năm được sống bên nàng vĩnh viễn không phai nhòa trong lòng ta. Ít nhất ta đã từng được nếm trải hương vị của tình yêu. Ta là tội nhân của Long tộc, xứng đáng bị phong ấn ở đây, chịu sự đọa đày, dày vò cùng năm tháng. Chẳng qua là ta trăm triệu lần cũng không thể nghĩ tới việc đứa con của ta và nàng vẫn còn sống. Đứa bé đó chính là ngươi, nữ nhi của ta à. Dòng máu trong người con chính là huyết mạch của ta.

Khi nói đến câu cuối cùng, ánh mắt của Địa Long tổ hầu như đã dán chặt vào người của A Kim, hai dòng nước mắt khổng lồ lăn dài trên má, sau đó dường như không thể kìm nén mà lã chã tuôn rơi xuống trước mặt A Kim, thấm ướt đẫm toàn bộ thân thể nàng.

Mấy nữ hài tử trong nhóm Thiên can thánh đồ lúc này trong mắt đã ngấn đầy lệ nóng. Mặc dù hết thảy mọi việc Địa Long tổ gây ra cho Long tộc đều mang tính chất hủy diệt. Nhưng hắn đối với Nhã Thiên Cơ nhất mực chung tình như thế, đã cảm hóa toàn bộ những nữ nhân này. Ngay cả bọn người Cơ Động cũng lộ vẻ xúc động, nhất là Cơ Động, tình cảm hắn dành cho Liệt Diễm cũng sâu đậm như thế, nên hắn hiểu rất rõ tâm tình của Địa Long tổ.

– Ta ở trong trường hợp đó cũng sẽ dứt khoát làm như ngài!

Cơ Động thì thầm.

Sắc mặt A Kim thập phần tái nhợt, đứng nhìn Địa Long tổ mà thân thể nàng không ngừng run rẩy, trong đầu nàng vô số mảnh vỡ ký ức theo lời kể của Địa Long tổ dần dần dung hợp lại, tất cả sự việc phát sinh từ thời thượng cổ xa xưa không ngừng hiện ra trong đầu nàng. Vẻ mờ mịt trong ánh mắt nàng dần dần biến mất, nàng đang từ từ nhớ lại rất nhiều thứ.

Đột nhiên A Kim nấc lên một tiếng rồi quỳ xuống trước mặt Địa Long tổ, nước mắt không ngừng tuôn xuống như mưa. Cơ Động có thể cảm nhận được trong thế giới nội tâm của A Kim tựa hồ đã mở ra một cánh cửa lớn, cánh cửa tâm linh. A Kim lúc này dường như đã lột xác thành một người khác, nụ cười vốn dĩ lạnh như băng trên khuôn mặt nàng đã hoàn toàn tan biến, thay vào đó là tình cảm dạt dào ba động.

– Mẫu thân yêu ngươi! Nàng yêu ngươi thật mà!

Chỉ nói được như vậy, rồi nàng lại tức tưởi khóc.

Địa Long tổ bỗng trở nên ngây dại, hắn nghe được đáp án mà ngàn vạn năm qua hắn vẫn mãi loanh quanh, trăn trở để tìm câu trả lời.

– Ngươi…ngươi nói cái gì..?

Địa Long tổ đờ đẫn nhìn A Kim, thân thể của nó một lần nữa phủ phục xuống, cái đầu to lớn gục xuống trước mặt A Kim. Từng giọt, từng giọt nước mắt đua nhau chảy xuống như dòng nước của Hoàng Hà và Trường Giang cuồn cuộn chảy về xuôi.

A Kim nghẹn ngào nói:

– Mẫu thân yêu ngươi, tình yêu của mẹ so với ngươi càng thêm thập phần sâu sắc. Đúng vậy, lúc trước mẫu thân tiếp cận ngươi là có mục đích. Ngoại trừ thuộc tính Tân Kim hệ vốn có của bản thân, thứ mẫu thân được học hành từ nhỏ chính là thượng cổ chiêm thuật của nhân loại. Long tộc khi đó thật sự là quá cường đại, không biết đã có bao nhiêu người đã chết trong tay Long tộc. Trong ký ức của loài người, Long tộc chính là là hiện thân của ác ma…

… Với mục đích cứu vớt nhân loại và làm cho con người được trường tồn. Các lão sư của mẫu thân sau khi cẩn thận tính toán thôi diễn, đã tìm ra được một cơ hội duy nhất. Họ lệnh cho mẫu thân tiếp cận ngươi, bởi ngươi lúc đó là chúa tể Long tộc, lại đứng đầu trong lục đại Long tổ. Để thắng được Long tộc, để loài người được thuận lợi sinh sôi nẩy nở thì nhất định phải làm cho lục đại Long tổ nảy sinh mâu thuẫn. Nếu không, bản thân các ngươi là thánh cấp, tuổi thọ dường như vô hạn như vậy, loài người vĩnh viễn sẽ không có cơ hội ngóc đầu lên nổi…

… Mẫu thân lúc ban đầu tiếp cận ngươi, quả thật là vì nhân loại mà hủy diệt Long tộc các ngươi. Nhưng mẫu thân cũng biết, nếu chỉ chăm chăm vào mục đích mà tiếp cận ngươi, thì với trí tuệ của mình, ngươi chắc chắn sẽ phát hiện ra âm mưu đó. Bởi vậy, điều đầu tiên mẫu thân phải làm khi gặp ngươi đó chính là quên đi cừu hận.

A Kim lúc này vẫn còn một chút băng lãnh, nàng như một tiểu cô nương bị ủy khuất quá độ, vừa khóc vừa bộc bạch hết nội tâm bi thương của mình.

– Chỉ có quên đi cừu hận giữa Long tộc và loài người, mẫu thân mới có thể chân chính tiếp cận ngươi. Người không ngần ngại mở cửa trái tim mà yêu ngươi. Phụ thân, khi ấy trí tuệ và lực lượng của ngươi vô địch như vậy, nếu mẫu thân không thật sự yêu ngươi thì làm sao ngươi có thể yêu nàng đây? Mười năm mà hai người sống chung với nhau đó, là khoảng thời gian mà ngươi khắc cốt ghi tâm, nhưng ngươi đâu biết rằng, mười năm đó cũng là thời gian huy hoàng nhất trong cuộc đời của mẫu thân…

… Khi mẫu thân sống với ngươi, kỳ thật nàng chưa hề làm việc gì, chỉ toàn tâm toàn ý yêu ngươi mà thôi. Nếu có thì chẳng qua cũng chỉ là học các loại kỹ năng do ngươi truyền thụ, rồi âm thầm ghi chép những pháp môn tu luyện này lại. Những biến cố xảy ra sau đó đều là do lục đại Long tổ các ngươi tự mình gây ra. Ngươi bị phong ấn, ngũ Long còn lại trọng thương, mẫu thân bị phế bỏ ma lực…

… Sau khi trở lại thế giới loài người, mẫu thân bỏ ra một năm chỉnh sửa lại những phương pháp tu luyện mà ngươi đã truyền thụ rồi giao cho sư phụ mình. Sau khi hạ sinh ra ta, mẫu thân để lại một phong thư cho ta rồi ra đi vĩnh viễn. Nghe sư tổ kể lại rằng, lúc mẫu thân sắp chết, trong miệng người lúc nào cũng gọi tên ngươi. Tâm nguyện lớn nhất của người khi đó là được gặp lại ngươi một lần trước khi chết, nhưng mà mẹ không thể, bởi vì mẹ biết ngươi chịu đựng tất cả đều là vì người. Thời điểm mẫu thân chết, sự thống khổ trong nội tâm mà người phải chịu đựng không ai có thể tưởng tượng được.

Nói đến đây, A Kim gần như đã khóc không thành tiếng. Thân hình khổng lồ Địa Long tổ cũng không ngừng run lẩy bẩy, trong miệng lẩm bẩm:

– Nàng yêu ta… nàng yêu ta… nàng thật lòng yêu ta! Cao xanh ơi, vì cớ gì mà đùa giỡn, đày đọa thân ta như vậy? Bởi vì ta có lực lượng cường đại sao? Một năm, chỉ cách biệt một năm mà nàng đã bỏ ta mà đi, vậy ta còn tận lực chờ đợi là vì cái gì đây? Text được lấy tại Truyện FULL

Trần Tư Tuyền đứng bên cạnh A Kim, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng rồi vỗ về an ủi. Mãi rồi tiếng khóc của A Kim cũng vơi dần đi.

– Lão sư của mẫu thân vốn là lão tổ của thượng cổ chiêm thuật, đã đem thuật xem bói cùng với phương pháp tu luyện của mẫu thân ghi chép lại, truyền thừa cho hậu thế. Phần truyền thừa này được đặt theo tên mẫu thân là Thiên Cơ.

– Đúng, ta chính là truyền nhân của Thiên Cơ. Sau khi Nhã Thiên Cơ tiền bối qua đời không biết bao lâu, Thiên Cơ đời thứ nhất nhận được phần truyền thừa đó, từ đó mà sáng lập Thiên Can thánh đồ. Thiên Can thánh đồ được Thiên Cơ trợ giúp, đến một thời điểm nhất định sẽ xuất hiện, từ đó mới có thần thoại về thánh đồ. Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cũng tồn tại Hắc Ám Thiên Cơ cùng Hắc Ám thánh đồ, nhưng có thể khẳng định sự xuất hiện và truyền thừa của bọn hắn hoàn toàn bất đồng đối với chúng ta.

Người lên tiếng chính là Vân Thiên Ky. Từ lúc hắn nghe được ba chữ Nhã Thiên Cơ, đã đoán được rất nhiều điều bên trong. Vào thời điểm hắn nhận truyền thừa, Thiên Cơ đời trước đúng là có kể cho hắn nghe về chuyện xưa của Nhã Thiên Cơ. Có thể nói người yêu của Địa Long tổ là Nhã Thiên Cơ chính là tổ tiên của Thiên Cơ nhất mạch, thậm chí là tổ tiên của Thiên Can thánh đồ.

– Hài tử, nói cho ta biết. Lá thư mẫu thân ngươi để lại viết gì trong đó?

Địa Long tổ run giọng hỏi.

A Kim lẩm bẩm nói:

– Lá thư mẫu thân để lại chỉ nói có mấy câu. Người nói, hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời người là gặp được ngươi, nhưng bi ai nhất cũng bởi vì gặp ngươi. Người nói ta cố gắng tu luyện, đột phá cảnh giới Chí Tôn cường giả, sau đó đến đáy biển Đông Hải tìm kiếm Thập giai Ma binh Cuồng Đao Ngư, lấy máu của nó giúp ngươi giải trừ phong ấn. Dù sau khi thoát khỏi phong ấn, ngươi có trả thù loài người như thế nào thì người cũng không hề hối hận. Nếu ta có thể cứu được ngươi ra thì hãy nói cho ngươi biết rằng, mẫu thân không cầu xin sự tha thứ của ngươi, nhưng người vĩnh viễn yêu ngươi…


© 2024. WebDocSach
Mọi chi tiết về bản quyền, yêu cầu sách, góp ý xin gửi về email : [email protected]