Huyền Thiên Hồn Tôn - "Chương 1139: Nối liền không dứt (2)"

Chương trước Chương tiếp
Tiếp nhận vật liệu, Diệp Huyền quay về phía đám người Dược lão trực tiếp nói, sau đó lại liếc nhìn Khâu Vô Song, lạnh nhạt nói:

- Ngươi cũng đừng đi, ở chỗ này chờ.

Khâu Vô Song vốn cũng không có ý tứ đi, trực tiếp ở trong đại sảnh Huyền Quang Các ngồi xuống, sau đó nhắm mắt tu luyện.

Đám người chung quanh thấp giọng nghị luận.

Đám người Diệp Huyền đi tới luyện chế thất của Huyền Quang Các, thoáng chuẩn bị một hồi, rất nhanh liền bắt đầu luyện chế.

Một lò đan dược thất phẩm đối với Diệp Huyền hiện tại mà nói, cũng không phải việc khó gì, tuy Khổ Tâm Đan luyện chế khá rườm rà, nhưng còn không bị hắn để ở trong lòng, nhanh thì nửa canh giờ liền có thể làm được, chậm thì một canh giờ cũng hoàn toàn đầy đủ.

Có điều bởi vì đây là Huyền Quang Các lần thứ nhất hẹn trước luyện chế, tình huống cũng khá đặc thù, Diệp Huyền không muốn để cho nó xuất hiện bất kỳ bất ngờ, dùng gần hai canh giờ, mới hoàn thành toàn bộ luyện chế.

Lò luyện đan mở ra, mười hai viên đan dược toả ra mùi thơm nồng nặc rơi vào trong tay hắn.

Trong đó có bốn viên là Khổ Tâm Đan cực phẩm, còn có tám viên là Khổ Tâm Đan thượng phẩm.

Khổ Tâm Đan cực phẩm, Diệp Huyền là tự nhiên không có ý cho Khâu Vô Song, Luyện Dược Sư bình thường luyện chế đan dược cả đời, cũng chưa chắc có thể luyện chế ra một viên đan dược cực phẩm, nếu như hắn lấy ra Khổ Tâm Đan cực phẩm, người khác rất dễ dàng sẽ cho rằng Huyền Quang Các nắm giữ Luyện Dược Sư bát phẩm.

Vì lẽ đó hắn trực tiếp từ trong tám viên Khổ Tâm Đan thượng phẩm lấy ra ba viên, phóng tới trong bình ngọc.

- Diệp thiếu, thế nào rồi?

Thời điểm Diệp Huyền đi ra luyện chế thất, đám người Tô Tú Nhất liền căng thẳng xông tới, nhìn thấy vẻ mặt Diệp Huyền bình tĩnh, từng cái từng cái ngay lập tức hiểu được, Diệp thiếu hẳn là thành công.

- Đi, chúng ta đi xuống đi.

Rất nhanh, ở dưới Diệp Huyền dẫn dắt, một đám người lại trở về trong đại sảnh lầu một.

- Người Huyền Quang Các xuống.

Đoàn người truyền đến rối loạn tưng bừng, sau khi biết nội dung, rất nhiều người đều cố ý tụ tập, muốn nhìn một chút kết quả như thế nào.

Giờ khắc này, nghe được động tĩnh, Khâu Vô Song đang khoanh chân ở trong đại sảnh cũng trong nháy mắt mở mắt ra, hắn nhìn thấy đám người Diệp Huyền đi xuống, căn bản không kịp chờ Diệp Huyền nói chuyện, ngay lập tức đứng lên, biểu hiện sốt sắng hỏi:

- Khổ Tâm Đan luyện chế thế nào rồi? Thành công hay không?

- Chính ngươi xem đi.

Diệp Huyền tiện tay đưa tới một bình ngọc.

Khâu Vô Song không thể chờ đợi được nữa mở bình ngọc ra, khi hắn nhìn thấy bên trong là ba viên Khổ Tâm Đan thượng phẩm, trên mặt ngay lập tức chấn kinh, tràn ngập vẻ mừng rỡ.

- Được, quả nhiên là Khổ Tâm Đan không sai, hơn nữa tất cả đều là thượng phẩm.

Khâu Vô Song thần tình kích động, trực tiếp ở trước mặt mọi người không thể chờ đợi được nữa nuốt vào một viên Khổ Tâm Đan, sau đó ở trong đại sảnh luyện hóa.

Tất cả mọi người bừng tỉnh, chẳng trách Khâu Vô Song sẽ kích động như thế, nguyên lai người trúng Ma Tâm chi độc chính là hắn.

Nửa nén hương sau, Khâu Vô Song đột nhiên mở hai mắt ra, trong đó có vẻ vui mừng.

- Ha ha.

Hắn cười to lên:

- Không hổ là Khổ Tâm Đan thượng phẩm, công hiệu xác thực kinh người, vẻn vẹn nửa nén hương liền loại trừ Ma Tâm chi độc trong cơ thể lão phu.

Khâu Vô Song lần thứ hai nhìn về phía đám người Diệp Huyền, trong ánh mắt đã tràn ngập cảm kích, cung kính chắp tay nói:

- Huyền Quang Các, quả nhiên lợi hại, lão phu vì hành vi lỗ mãng của mình vừa nãy xin lỗi, cảm tạ chư vị.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười nói:

- Chúng ta chỉ là người làm ăn, theo như nhu cầu mỗi bên mà thôi.

Khâu Vô Song lắc đầu nói:

- Không, đối với các ngươi mà nói, khả năng này chỉ là một hồi giao dịch, nhưng đối với lão phu mà nói, là một cái mạng. Lão phu trước cũng đi tìm không biết bao nhiêu Luyện Dược Sư, nhưng không có một người dám nhận nhiệm vụ, chỉ có Huyền Quang Các các ngươi dám nhận, hơn nữa thành công, không chút khách khí mà nói, Huyền Quang Các các ngươi là cửa hàng gốc gác thâm hậu nhất lão phu gặp phải, khu tây thành thứ nhất là khẳng định.

Khâu Vô Song một bên biểu hiện kích động nói, một bên lại từ trên người lấy ra vài loại vật liệu thất giai đưa cho Diệp Huyền:

- Ngoại trừ năm loại tài liệu vừa nãy, những vật liệu thất giai này cũng cho các ngươi, vật liệu bát giai ta đã không có, thực xin lỗi.

Diệp Huyền cười cợt, từ chối đối phương đưa tới những tài liệu khác, mỉm cười nói:

- Vừa nãy năm cây vật liệu kia đã đầy đủ thanh toán chi phí luyện chế Khổ Tâm Đan, vì lẽ đó những vật liệu thất giai này ta không thể thu.

- Được.

Không nghĩ tới Diệp Huyền từ chối, để Khâu Vô Song đối với hắn càng nhìn với cặp mắt khác xưa, giơ ngón tay cái lên nói:

- Lão phu ở khu tây thành này cũng không phải một ngày hai ngày, có nguyên tắc như các hạ, lão phu vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy, ngươi người bạn này Khâu Vô Song ta kết giao định, sau đó nếu ai dám ở Huyền Quang Các ngươi gây sự, cứ việc gọi lão phu đến, ở khu tây thành này, lão phu ta còn chưa từng biết sợ ai.

Khâu Vô Song âm thanh vang dội nói.

- Còn những vật liệu thất giai này, các ngươi cũng đừng chối từ, vật này thả ở chỗ của ta, cũng không có tác dụng gì.

Nhìn thấy Diệp Huyền tựa hồ còn muốn chối từ, Khâu Vô Song trực tiếp lên đường:

- Như vậy đi, ta lại tùy ý chọn một ít đan dược, coi như chi phí mua đan dược là được.

Nói xong, hắn trực tiếp chọn mấy viên đan dược lục phẩm, những đan dược này giá trị so với vật liệu hắn cho, là không đáng nhắc tới.

- Được rồi, lão phu liền cáo từ, nếu như sau đó Huyền Quang Các các ngươi có chuyện gì, cứ đến tìm ta.

Nói xong, Khâu Vô Song cũng không quay đầu lại liền đi.

Diệp Huyền không khỏi có chút không nói gì, hắn cũng nhìn ra, Khâu Vô Song này xem ra tính khí táo bạo, sát khí rất nặng, nhưng đó chỉ là tính cách của hắn, bản thân của hắn tuyệt đối là một người vô cùng phóng khoáng.

Bởi vì sự tình Khâu Vô Song, tiếng tăm đỉnh cấp hẹn trước ngay lập tức khai hỏa.

Tuy ba loại vật liệu bát giai giá cả rất đắt, nhưng vẫn hấp dẫn đến không ít người.

Quả nhiên sau khi Khâu Vô Song mới vừa rời đi nửa canh giờ, lại một người trực tiếp tìm tới cửa.

Người này mặc một bộ trường bào màu lam, đỉnh đầu trát một búi tóc, khí tức trên người dày đặc, lại cũng là một tên Vũ Hoàng nhị trọng, bên cạnh hắn còn theo một người trẻ tuổi.

- Là Từ gia Từ Chấn trưởng lão.

Có người nhìn thấy hắn, liền ngay lập tức kinh hô.

© 2024. WebDocSach
Mọi chi tiết về bản quyền, yêu cầu sách, góp ý xin gửi về email : [email protected]