Võ Đạo Đan Tôn - "Chương 202: Trú địa (2)"

Chương trước Chương tiếp

Thi thể ba người Liêu Lạc nằm trên mặt đất, bởi vì đi thật vội vàng, thi thể đệ tử Cửu Long bảo cùng vài hộ vệ chỉ đơn giản mai táng bên trong sơn cốc.

Lâm Tiêu đã lục soát qua thi thể ba người Liêu Lạc, chỉ thấy được chút đan dược cùng ngân phiếu vài ngàn lượng, ba lệnh bài đại biểu thân phận Huyết Ma mã tặc đoàn, không còn vật nào khác.

Trong sơn cốc thiên địa nguyên khí nồng đậm, Lâm Tiêu rất nhanh đi vào bên trong, căn cứ theo quan sát của hắn, trú địa của Huyết Ma mã tặc đoàn tuyệt đối không khả năng nằm trong sơn cốc này, vì sơn cốc không lớn lắm, nếu trú địa bên trong, đã sớm kinh động bọn mã tặc, mà ba người Liêu Lạc cũng từ bên ngoài đi vào.

Bụi cây cỏ dại xanh um tươi tốt, đi qua khu vực đội ngũ Doãn gia hái thuốc, lại nhìn thấy một mảnh linh dược nhất giai, số lượng lên tới vài trăm gốc linh dược.

– Đây là…

Mãi đến tận sâu trong sơn cốc, Lâm Tiêu hoàn toàn sợ ngây người.

Tận sâu trong nơi này, sinh trưởng hơn trăm gốc nhị giai linh dược, xanh um tươi tốt, không ngừng hô hấp thiên địa linh khí.

– Linh dược trong sơn cốc này chẳng lẽ do Huyết Ma mã tặc đoàn gieo trồng?

Lâm Tiêu cẩn thận xem xét hoàn cảnh chung quanh, quả nhiên đã phát hiện một ít manh mối, vị trí sinh trưởng của linh dược cực kỳ chú ý, cũng không phải mọc theo kiểu hoang dại.

Đáng tiếc hắn không có thời gian đi hái xuống.

Hắn tìm một địa phương bí ẩn che giấu lại, đem ý thức chuyển dời qua Toản Địa Giáp, khống chế phân thân yêu thú chạy nhanh như điên tới nơi này.

Với thực lực của Toản Địa Giáp, trong khu núi rừng bên ngoài Liên Vân sơn mạch tuyệt đối là bá chủ, cho dù gặp phải Hạt Vĩ Phong, với lực phòng ngự cường đại cũng không cần sợ hãi, một đường đấu đá lung tung, phân thân Toản Địa Giáp rất nhanh đã đi tới chỗ Lâm Tiêu.

Đột nhiên một tia dị động trong sơn cốc đánh thức Lâm Tiêu đang ngủ say, hắn vội vàng khống chế Toản Địa Giáp đào ra một cái hang trên mặt đất, ý thức quay lại trên người bản tôn.

Trong sơn cốc, ba gã võ giả mặc huyết bào lặng yên xuất hiện.

– Sao lại thế này? Là ai có can đảm đến dược cốc của Huyết Ma mã tặc đoàn chúng ta hái thuốc, linh dược nơi này cơ hồ bị lấy sạch sẽ!

– Vừa rồi phát ra tín hiệu chính là nơi này, hôm nay người trực ban trông coi dược cốc là ba người nào?

– Đây là…Liêu Lạc đầu lĩnh…

– Thật sự là Liêu Lạc, là ai giết hắn?

– Còn có La Quật cùng a Sửu!

Ba người cẩn thận đi vào trong sơn cốc, chứng kiến thi thể ba người Liêu Lạc nằm trên mặt đất, sắc mặt đại biến, lộ ra vẻ hoảng sợ, đồng thời một cỗ hơi lạnh từ lòng bàn chân tràn lên.

Liêu Lạc là chân võ giả tam chuyển, mà ba người họ đều là nhị chuyển, với thực lực của họ cho dù liên thủ cũng chưa chắc có thể đánh chết Liêu Lạc, cũng may người đánh chết Liêu Lạc đã sớm rời đi, nếu không chỉ sợ ba người cũng khó thoát khỏi cái chết.

– Dược cốc bị người phát hiện, Liêu Lạc bị giết, chuyện này phải nhanh chóng quay về hồi báo cho lão đại.

– Bất kể là ai, dám can đảm giết chết người của Huyết Ma mã tặc đoàn chúng ta đều phải chết.

– Đi, nhanh chóng quay về trú địa!

Ba huyết bào võ giả nhìn cảnh tượng trong này, sắc mặt âm trầm nhanh như chớp chạy ra khỏi sơn cốc.

– Trú địa Huyết Ma mã tặc đoàn?

Lâm Tiêu đang chuẩn bị ra tay, vừa nghe vậy lập tức dừng lại, chờ sau khi ba người rời khỏi liền đi theo xa xa.

Nhìn tốc độ của ba người, xem ra trú địa nằm ở gần bên, tuy trước đó Lâm Tiêu có thể tranh thủ thời gian nhanh chóng thu thập một ít linh dược nhị giai, nhưng muốn hái linh dược nhị giai phải vô cùng cẩn thận, nhưng còn phải mạo hiểm, còn không bằng đi theo ba người tìm kiếm trú địa của mã tặc đoàn tốt hơn.

Thật cẩn thận đi theo sau, ba người đi thêm chừng mười dặm lại đi tới dưới một thác nước.

Oanh long long!

Tiếng thác nước vang rền ầm ĩ, hơi nước tràn ngập đầy trời, vô luận là hơi nước hay tiếng vang đều trở thành hoàn cảnh che giấu cho Lâm Tiêu tốt nhất.

– Chẳng lẽ trú địa của mã tặc đoàn nằm cạnh thác nước?

Ánh mắt Lâm Tiêu nhìn khắp chung quanh, cau chặt mày, hắn hoàn toàn không nhìn ra nơi này có địa phương nào đủ che giấu cả một mã tặc đoàn.

Chỉ thấy ba gã võ giả đi tới gần thác nước, ngay sau đó nhảy vào bên trong biến mất không còn thấy bóng dáng.

– Đây là…

Lâm Tiêu ngẩn ra, chờ một lát mới đi tới trước mặt nhìn xuống chân thác, không tùy tiện tiến vào mà phóng xuất ra tinh thần lực cảm giác, lập tức liền phát hiện sau thác nước là một huyệt động.

Lâm Tiêu lặng lẽ đi vào trong thác nước, đi tới chừng vài trăm thước liền nhìn thấy một dãy kiến trúc giống như sơn trại xuất hiện ngay trước mặt.

Chính là trú địa của Huyết Ma mã tặc đoàn.

– Nguyên lai mã tặc đoàn ẩn núp trong này, khó trách những năm gần đây không ai có thể phát hiện.

Lâm Tiêu không khỏi thầm giật mình.

– Phó đoàn trưởng, cũng không biết là ai giết chết ba người Liêu Lạc, hiện tại thi thể của họ còn ở trong dược cốc, dược cốc của chúng ta khẳng định đã bị người phát hiện.

Một thanh âm xa xa truyền tới, chính là một trong ba người đã đi vào sơn cốc.

Lâm Tiêu thật cẩn thận lui ra ngoài thác nước, sau đó ẩn núp lại.

Không bao lâu, hơn hai mươi người từ trong thác nước đi ra, đầu lĩnh là một nam tử mũi ưng âm lãnh, trên mặt có một mụt lựu đỏ như máu, vô cùng xấu xí, ngũ quan chồng chất chung một chỗ, chỉ còn lại đôi mắt lóe ra hàn ý.

Sau lưng hắn hơn hai mươi võ giả huyết bào đi theo sau, trong đó khí tức trên thân bốn người cường đại hơn những người khác một bậc, hiển nhiên đều là chân võ giả tam chuyển. Ngoài ra còn có gần hai mươi võ giả huyết bào, bên trong có ba người đã đi sơn cốc, khí thế nhóm người này hung hãn, tuy rằng không bằng mấy người dẫn đầu nhưng ánh mắt sắc bén, yếu nhất cũng là nhị chuyển trung kỳ, những người khác đều tới nhị chuyển hậu kỳ cùng đỉnh phong.

– Huyết Ma mã tặc đoàn thật đúng là cường đại, chỉ nơi này đã có năm chân võ giả tam chuyển, nếu không phải mình tránh né kịp thời thì đã gặp nguy hiểm.

Ẩn sau nham thạch, Lâm Tiêu cẩn thận thu liễm chân khí toàn thân, không hề nhúc nhích, bốn chân võ giả tam chuyển cũng không có gì, nhưng khí tức của nam tử mũi ưng đầu lĩnh làm cho hắn có cảm giác nguy hiểm cực độ, hiển nhiên cũng không phải chân võ giả tam chuyển bình thường.

– Lão tứ, ngươi cùng ta lập tức đi dược cốc xem xét.

– Lão ngũ, lão lục, lão thất, ba người các ngươi lập tức mang một ít huynh đệ truy tung theo ba phương hướng đi thông Tân Vệ thành, một khi có tình huống nào nhanh chóng phái người quay trở về bẩm báo, đặc biệt là đội hái thuốc ở gần bên này, căn cứ theo miêu tả của tiểu Lệnh bọn hắn, đội hái thuốc trong dược cốc có xác suất ra tay giết ba người Liêu Lạc nhiều nhất. Hừ, dám động thủ với huynh đệ Huyết Ma mã tặc đoàn chúng ta, bất kể là ai, Quý Lạc này cũng phải làm cho bọn hắn hối hận hết thảy những gì đã làm hôm nay.

Trong mắt nam tử mũi ưng hiện lên quang mang băng sương.

– Dạ, phó đoàn trưởng.

Đám người ầm ầm đáp ứng.


© 2024. WebDocSach
Mọi chi tiết về bản quyền, yêu cầu sách, góp ý xin gửi về email : [email protected]