Võ Đạo Đan Tôn - "Chương 647: Cô đọng chân nguyên (1)"

Chương trước Chương tiếp

Đương…

Chiến đao va chạm, thân hình Lâm Tiêu nhanh chóng rút lui.

– Thực lực hóa phàm hậu kỳ đại thành, chẳng lẽ lần này sát hạch là dựa vào cấp bậc bản thân làm cơ sở, mỗi một lần phá quan thì thực lực bạch ảnh cũng sẽ tăng lên? Nếu vậy võ giả Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong như Kim Thương Tình làm sao bây giờ? Vừa xuất hiện liền có thực lực hóa phàm hậu kỳ, hay là Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong?

Trong nghi hoặc, chiến đao của hắn đã xỏ xuyên qua ngực bạch ảnh, bạch ảnh tán loạn, ngay sau đó một cỗ năng lượng nồng đậm kinh người buông xuống, như nước thủy triều dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Lâm Tiêu, còn nồng đậm hơn vừa rồi rất nhiều.

Không kịp suy nghĩ, Lâm Tiêu lại khoanh chân ngồi xuống tiếp tục luyện hóa đề thăng.

Hắn suy đoán không lầm, ở trong không gian khác, nhóm người Kim Thương Tình phải đối mặt với sự khiêu chiến càng thêm mạnh mẽ.

– Đáng chết, đồng dạng là thực lực Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, bạch ảnh sao lại đáng sợ như vậy, để cho ta làm sao mà đánh!

– Đại cơ duyên, đây là đại cơ duyên, ta nhất định phải kiên trì!

Ở bên trong các không gian, mỗi võ giả đều cắn răng kiên trì, với thực lực của họ muốn đánh chết bạch ảnh cửa thứ nhất không khó, vì vậy đối mặt với bạch ảnh càng mạnh hơn họ cũng không muốn buông tha.

Chỉ tiếc ý nghĩ của họ mặc dù tốt, nhưng cung điện an bài khảo nghiệm cực kỳ nghiêm khắc, không phải ai cũng có thể vượt cấp khiêu chiến như Lâm Tiêu, chỉ một lát sau đã có vài người bị bạch ảnh điên cuồng tấn công mà thất bại.

Hô…

Bọn họ thất bại, bạch ảnh biến mất, bên trong không gian hoàn toàn vắng vẻ, không hề có chút động tĩnh, đồng dạng cũng không có phần thưởng nào.

– Đáng giận!

Vài võ giả không cam lòng nhưng cũng đành chịu, một khi không gian vẫn tồn tại, họ chỉ có thể ngồi yên bên trong tiếp tục tu luyện.

Chẳng những là họ, ngay cả nhóm người Kim Thương Tình cũng đối mặt tình huống như vậy, xem như hoàn toàn bị đánh cho không có sức hoàn thủ, đừng nói đánh chết được đối phương, dù lực lượng đánh trả cũng không có, bị thua chỉ là vấn đề thời gian.

Quả nhiên, không bao lâu Cừu Vô Tình cùng tiều phu đều thua, không ai xông qua cửa thứ hai.

– Hỗn đản, chết cho ta!

Bên trong một không gian, Kim Thương Tình nổi giận quát lớn, toàn thân chảy đầy máu tươi, kim quang tung hoành bốn phía, toàn lực vung kim phiến công kích bạch ảnh trước mắt.

Phốc…

Bạch ảnh vết thương chồng chất, bị Kim Thương Tình chém thành hai nửa biến mất.

– Ha ha ha ha, ta thành công!

Kim Thương Tình chống kiếm cười to, trong miệng ho ra máu.

Ông…

Ngay sau đó bạch quang giáng xuống chữa trị thương thế của hắn đồng thời thật nhiều năng lượng tinh thuần dũng mãnh tràn vào thân thể hắn, gia tăng thực lực của hắn.

Lý Dật Phong cũng gặp may mắn, sau khi đánh bại bạch ảnh lại lấy được phần thưởng kinh người.

Cửa thứ nhất tất cả mọi người đều thông qua, cửa thứ hai chỉ có Lâm Tiêu, Kim Thương Tình cùng Lý Dật Phong thông qua.

Một ngày trôi qua.

Luyện hóa xong năng lượng, Lâm Tiêu đối mặt với bạch ảnh thứ ba, thực lực đạt tới Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong.

Bạch vừa hiện, lập tức chém ra một đao, đao mang tung hoành ập tới.

Đương!

Lâm Tiêu ngăn cản, thân hình nhanh chóng thối lui, tay phải chấn động đồng thời điều chỉnh thân hình tiến hành phản kích.

Hưu hưu hưu…

Trong không gian bạch sắc, Lâm Tiêu giao thủ cùng đối phương, vô số đao mang thổi quét, hóa thành gió lốc kinh thiên động địa.

Trải qua hai cửa ải trước đó, mặc dù bạch ảnh này chỉ đạt tới Hóa phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng thực lực đã là vô địch Hóa phàm hậu kỳ, chiêu thức tinh diệu cường đại, còn mạnh hơn Thạch Giác, Lâm Tiêu phải dùng hơn mười chiêu mới có thể chém giết.

Lần này một cỗ năng lượng càng thêm cường đại giáng xuống, không ngừng tràn vào cơ thể Lâm Tiêu, cải tạo thân thể hắn, làm toàn thân hắn đắm chìm trong cỗ nguyên lực kia, vô cùng sảng khoái.

Tham lam hấp thu cỗ nguyên khí kia, Lâm Tiêu vận chuyển Cửu Chuyển huyền công không ngừng tuần hoàn chu thiên, không ngừng luyện hóa.

Mà Kim Thương Tình đối địch cùng bạch ảnh thứ ba không được nhẹ nhàng như thế.

Chỉ mấy chiêu hắn đã hộc máu, không còn tư cách khiêu chiến.

Khoanh chân ngồi tu luyện, trên mặt Kim Thương Tình cũng không có vẻ uể oải vì thất bại, ngược lại lộ ra tia vui sướng:

– Cổ địa Thái Thần quả nhiên có thể giúp người đột phá tới Quy nguyên cảnh, hiện tại ta đã đạt tới đỉnh cao nhất của hóa phàm cảnh, nguyên lực ngưng tụ tới cực hạn, ta có cảm giác sau chuyến đi này không qua một tháng nguyên lực của ta sẽ chuyển biến thành chân nguyên, thành công đột phá Quy nguyên cảnh.

Khóe môi hiện tia cười tự đắc, trong lòng hắn tràn đầy hăng hái.

Kim Thương Tình lại không hề biết ngay khi hắn thất bại ở cửa thứ ba, nhưng Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong lại thuận lợi xông qua cửa thứ ba, hấp thu năng lượng tinh thuần buông xuống.

Một ngày.

Hai ngày.

Ba ngày.

Tới ngày thứ năm, Lâm Tiêu đã hoàn toàn luyện hóa xong năng lượng, trong nháy mắt…

Ông…

Nguyên trì trong nội thể Lâm Tiêu chợt bành trướng, đột phá tới hóa phàm hậu kỳ đại thành.

– Thế nhưng đột phá!

Lâm Tiêu thoáng ngạc nhiên lại vui mừng, Cửu Chuyển huyền công tăng lên một bậc, nguyên lực lưu chuyển phảng phất như con sông lớn chảy xiết không thôi.

Ông…

Ngay khi hắn đột phá không bao lâu, trước mặt lóe lên bạch quang, bạch ảnh lại xuất hiện.

Bởi vì Lâm Tiêu đột phá, không gian thần bí điều chỉnh độ khó khăn, lần này khí tức trên bạch ảnh càng mạnh, cho dù thực lực Lâm Tiêu tăng trưởng không ít nhưng vẫn cảm nhận được áp lực khiến người ngạt thở.

– Cửa thứ tư sao.

Lâm Tiêu nhếch miệng:

– Mỗi ngày thông qua một cửa, lấy được phần thưởng thật kinh người, có thể so sánh với khổ tu nửa năm thậm chí càng lâu hơn, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Trong mắt toát ra quang mang kiên định, Lâm Tiêu dẫn đầu phát động tiến công.

Oanh…

Chiến đao va chạm, đao mang bắn ra bốn phía, nguyên lực sôi trào, Lâm Tiêu thậm chí có chút rơi xuống hạ phong.

– Thật mạnh, chỉ sợ còn mạnh hơn Cừu Vô Tình, cơ hồ ngang ngửa với Đao Tâm Ma.

Lâm Tiêu híp mắt, không chút bối rối tránh né công kích, đồng thời vô số đao mang bay ra hóa thành tinh quang sắc bén cắt qua hư không.

Xuy xuy xuy…

Song phương triển khai chém giết bên trong không gian, từng đao so với từng đao càng nhanh hơn, càng thêm mãnh liệt, trong nháy mắt đã giao thủ trên trăm chiêu, biết nguyên lực của mình không bằng đối phương, Lâm Tiêu lợi dụng đao ý cùng khí lực cường đại tìm kiếm cơ hội phản kích.

Cùng lúc đó ở một không gian khác.

Lý Dật Phong xông qua ba ải may mắn đạt tới hóa phàm hậu kỳ đại thành, đang đối chiến cùng bạch ảnh thứ tư.

Một kiếm.

Lý Dật Phong thối lui.

Hai kiếm.

Lý Dật Phong hộc máu.

Ba kiếm.

Lý Dật Phong thất bại.

Không nghịch thiên được như Lâm Tiêu, Lý Dật Phong rốt cục đã thua, mất đi cơ hội kế tiếp.

Trong không gian của Lâm Tiêu.

– Bạo!

Thân hình đầy máu tươi, Lâm Tiêu chật vật không chịu nổi, dùng Phân Thân Hóa Ảnh quyết né tránh đao mang của đối phương, nhưng không nghĩ tới đao mang rơi xuống lập tức phá nát, đao khí rậm rạp thổi quét khiến trường bào trên người hắn rách vỡ, trên thân thể xuất hiện nhiều vết thương, máu tươi tuôn tràn.


© 2024. WebDocSach
Mọi chi tiết về bản quyền, yêu cầu sách, góp ý xin gửi về email : [email protected]