Vô Hạn Khủng Bố - "Chương 154: Trở về"

Chương trước Chương tiếp

Trịnh Xá giờ phút này đang cố sức giữ mạng, thật sự là giãy giụa cầu sinh, xung quanh chỗ nào cũng thấy từng đàn, từng đàn bọ Royal, Hổ hồn đao của hắn bây giờ đúng là chẳng bằng một cây gậy gỗ, nhưng dùng nếu đao mang tấn công cũng đẩy được bọ Royal lùi ra, cộng thêm trạng thái Bạo tạc dù là tốc độ hay sức mạnh hắn cũng đều vượt qua lũ bọ này, nên mấy lần huy động Hổ hồn đao cũng đủ đẩy văng một đống bọ Royal.

“Nhưng mà… đã đến cực hạn rồi, tiếp tục nữa thì chết chắc. Zero! Tất cả trông cậy vào ngươi!”

Trịnh Xá ở giữa đàn bọ điên cuồng chạy về phía thông đạo, thời gian Hủy diệt vẫn còn hai giây nhưng hắn không dám sử dụng lần nữa, kể cả trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt cũng vậy, hiện tại một chút năng lượng cũng cần phải tận dụng hoàn hảo, không thể để lãng phí nếu không hắn chắc chắn không thoát nổi đám bọ này.

Tới khi phía sau vang lên tiếng nổ kịch liệt, địa điểm phát nổ chính là hang động bên kia, Trịnh Xá đưa mắt nhìn lại vừa khéo trông thấy một luồng lửa ầm ầm từ trong bắn ra, sóng xung kích từ vụ nổ ập tới, cả trăm con bọ Royal ở gần miệng hang nhất đều bị thổi bay.

“Được một chi tiết kịch tình cấp B.”

“Cái gì? Vậy thôi sao?”

Thông báo của Chủ Thần lần này lại cực kỳ ngắn ngủi, vừa không nói hoàn thành tình tiết kịch bản gì, vừa không thông báo được bao nhiêu điểm thưởng, rất bình thường chỉ như vừa giết một con quái vật to lớn nào đó, có điều đây không phải là lúc để Trịnh Xá suy nghĩ, nhìn thấy luồng lửa gần như phá tan thông đạo, hắn lập tức bất chấp tất cả nhảy vọt lên.

Từ trên cao nhìn xuống, đám bọ Royal dưới mặt đất rõ ràng là đã dừng lại, không cần biết là nọ bị sóng nổ thổi bay hay là những con đang bao vây Trịnh Xá, mặc dù hắn đã nhảy lên những lũ bọ cũng không nhảy theo chặn đường hắn như trước mà thừ ra như tượng đá. Tới lúc Trịnh Xá sử dụng Hủy diệt trong nháy mắt bắt đầu dùng Nguyệt bộ chạy đi thì ở dưới đất một con bọ Royal vụt nhào sang cắn con bọ bên cạnh, tiếng kim loại ma sát vang lên chói tai, con bọ bị cắn lập tức đáp trả, cả hai con đều không thể phá vỡ được lớp vỏ của nhau nên cắn xé chỉ làm liên lụy tới những con bọ xung quanh chứ không làm đối phương bị thương. Những con bị liên can cũng bắt đầu đâm sầm vào nhau, chỉ sau vài giây tất cả lũ bọ bắt đầu xông vào cắn xé lẫn nhau, Trịnh Xá ở trên liếc nhìn xuống thấy dưới mặt đất đâu đâu cũng là bọ đang tự tàn sát.

Trịnh Xá chỉ kịp nhìn qua lũ bọ dưới đất, tiếp đó hắn tập trung toàn bộ tinh thần sử dụng Nguyệt bộ chạy tới trước, sau mấy giây đã vọt tới chỗ miệng hang, may mắn là đám bọ hopper cũng đang tự tương tàn nếu khống hắn không chắc có thể tới đây trong thời gian ngắn như vậy. Lúc này tại thông đao bên kia lửa cháy bừng bừng, Trịnh Xá căn bản không thể quan tâm nhiều được nữa, mắt thấy nham thạch trong động sau vụ nổ đã sụp đổ rất nhiều, lại thêm những tảng đá bị lửa thiêu nứt vỡ, nếu như tất cả vách đá sụp xuống thì mới thật sự là lâm vào tuyệt cảnh, muốn chạy trốn cũng không được nữa.

Sau khi sử dụng thêm một lần Nguyệt bộ nhảy tới, giây tiếp theo Trịnh Xá liền sử dụng Thế, dùng tốc độ cực nhanh lướt qua thông đạo, khi hắn ra khỏi được miệng hang vài mét liền phát hiện bên ngoài xuất hiện một hố rộng sâu tới ba bốn mét, Trịnh Xá bất đắc dĩ chỉ có thể dùng tiếp một lần Nguyệt bộ nữa mới vượt qua được hố rộng hơn mười mét này. Phía bên kia hố hắn nhìn thấy một con gấu hoạt hình đang ôm Zero cùng hai cây côn thịt (ai ko nhớ thì đọc Lộc Đỉnh Ký), vừa liên tục kêu “money” vừa chạy đi, sau lưng nó còn có hai luồng điện quang màu lam bắn ra.

Trên đường đi lũ bọ đã thật sự rối loạn, gặp gì cắn nấy, thậm chí hơn mười con bọ Royal cũng bị đám bọ warrior bao vây cắn xé, chỉ là bọ Royal thật sự quá mạnh, lực lượng của mỗi con đều hơn gấp đôi bọ warrior thông thường, hơn nữa lớp vỏ cũng cứng rắn dị thường, mặc cho bọ warrior cắn xé thế nào cũng không có chút thương tổn mà ngược lại những con bọ warrior bị chúng cắn phải tiếp theo đó sẽ lập tức bị hai càng xé xác. May mắn là lũ bọ đã hỗn loạn đến cực điểm, sau lưng robot gấu Pooh có mấy chục con bọ đuổi theo nhưng dù sao nó cũng đã tới rất gần chiếc hang chỗ mọi người ẩn náu.

Trịnh Xá nhìn thấy vậy lập tức sử dụng Thế vọt tới phía sau robot gấu Pooh, xoay tay chém ngược lại, Hổ hồn đao lập tức chém chết một đống bọ warrior, sau đó hắn sử dụng tiếp hai lượt thế, không ngờ có thể vượt qua robot tiến vào trong động trước, tiếp theo hắn cầm đao đứng ở miệng hang, quát lớn:

– La Cam Đạo, nhanh lên, nhanh lên!

La Cam Đạo lúc này cũng đã bắt đầu liều mạng, hệ thống phun điện Sở Hiên cải tạo lúc đầu người bình thường căn bản không thể sử dụng được, cho dù kỹ năng điều khiển của La Cam Đạo có mạnh tới mức nào cũng không xong, phải tới khi hắn mở cơ nhân tỏa trong bộ phim kinh dị này mới có thể miễn cưỡng sử dụng tốc độ chạy trốn siêu cấp như vậy.

Tốc độ của robot gấu Pooh thật sự cũng cực nhanh, chỉ vỏn vẹn chậm hơn tốc độ của Thế chút ít, sau vài giây nó cũng hét lớn chui vào trong hang, Trịnh Xá đang chờ đợi giây phút này, khi hơn trăm con bọ warrior từ ngoài xông tới hắn không chút nghĩ ngợi huy động Hổ hồn đao, vừa lùi vừa chém loạn lên đỉnh đầu, sau khi chém sụp gần ba mét nham thạch lấp kín hang hắn mới thở hồng hộc dừng lại, mãi đến lúc này Trịnh Xá mới cảm thấy mình thậm chí đến cả sức đứng thẳng lên cũng không có, nhưng hai tay vẫn nắm chặt Hổ hồn đao muốn thả ra cũng không được. Nguồn: https://sachvui.com

Cứ ngồi yên dưới đất mấy phút như vậy, tới khi có ba người từ phía sau đi tới hắn mới quay đầu lại, Sở Hiên, Chiêm Lam, Tuyết Linh Nhi đang yên lặng nhìn hắn.

Trịnh Xá cười khổ nói:

– Thiếu chút nữa thì không xong, bây giờ thậm chí không thể cử động được nữa, mọi người vẫn ổn chứ? Sở Hiên, còn bao lâu nữa thì trở về Chủ Thần không gian?

Sở Hiên nhìn đồng hồ rồi lạnh nhạt đáp:

– Còn hai tiếng hai mươi bảy phút nữa… Tới xem Bá Vương đi, hắn đại khái không không xong rồi.

Trịnh Xá giật bắn người, không hiểu trong cơ thể trống rỗng sức mạnh từ đâu trào ra, nhảy vọt vào sâu trong hang. Khi hắn tới chính giữa chiếc hang, điều đầu tiên đập vào mắt là con robot gấu Pooh đang lăn lộn liên tục dưới đất, xem ra là La Cam Đạo sau khi sử dụng mở cơ nhân tỏa chịu di chứng, còn ở một góc Bá Vương đang nằm dài, lồng ngực đầy máu tươi, bộ dạng đúng là đã không xong.

Ba người Sở Hiên cũng đã tới nơi, hắn vẫn như cũ, thần sắc bình thản nói:

– Bọn ta đã phun thuốc cầm máu cho hắn nhưng động mạch lớn gần tim bị mảnh thép cắt đứt, thân mình cũng chảy rất nhiều máu chỉ vừa mới ngừng lại… Bá Vương có lẽ không qua được hơi hai tiếng này.

Trịnh Xá vô cùng lo lắng, gã cao lớn trước mặt này kỳ thực làm người cũng rất khá, mặc dù không có vẻ trầm mặc ít lời như Zero nhưng Trịnh Xá từng xem qua quá khứ của hắn thì biết, Bá Vương đối với đồng đội mà hắn đã nhận là chiến hữu thì chắc chắn có thể đưa mạng mình ra chắn đạn cho chiến hữu, cũng là người tuyệt đối không cho phép chiến hữu chết trước mặt mình.

Trịnh Xá trầm giọng hỏi:

– Rút cuộc là có chuyện gì? Mảnh thép? Đám bọ không thể sử dụng mảnh thép mà? Bị đoàn đội khác đánh lén à? Giả thuyết này cũng không được, tìm đâu ra thành viên đoàn đội khác chứ? Sở Hiên, nói cho ta biết, Bá Vương bị ai làm bị thương thành thế này?

Sở Hiên khoát tay nói:

– Không bị ai làm bị thương cả, ngươi còn nhớ chuyện đã nhắc hắn ta từ sớm không? Nòng súng quá nóng, khẩu railgun này vốn chỉ bắn được vài giây mà thôi, nhưng khẩu súng vô hạn đạn này lại phá vỡ chế định, khiến nòng súng tăng nhiệt độ quá nhanh, nếu bắn liên tục không nghỉ trong suốt mấy tiếng đồng hồ thì đừng nói là railgun có nhiệt độ siêu cao, đến cả súng ống bình thường cũng sẽ bị…

Chiêm Lam cũng vội vàng gật đầu:

– Lúc đó Bá Vương chẳng còn biết gì nữa, cứ bắn tới khi nòng súng nổ tung, mảnh thép vì vậy mới đâm vào động mạch gần tim, sau đó…

Trịnh Xá cũng chỉ biết thở dài, trong bộ phim kinh dị khó khăn này, hai lần đoàn chiến liên tục đều thắng lợi, không chỉ như thế cả đội không có thành viên nào tử vong, chiến tích huy hoang như vậy khiến Trịnh Xá trong lòng cực kỳ vui sướng, sau bộ phim này mỗi người đều được hơn 10000 điểm thưởng, ít nhất cũng có một chi tiết kịch tình cấp B, thực lực thành viên trong đội sẽ đại tăng, nhưng không thể ngờ rằng đến lúc cuối cùng đã được an toàn này lại chết một người, chuyện như vậy… chuyện như vậy hắn biết nói thế nào đây.

Trịnh Xá yên lặng thở dài, tới cạnh Bá Vương cẩn thận quan sát, chỗ ngực hắn mang vô số vết thương, nghiêm trọng nhất là một vết thương sâu đã đông máu lại, ngoài ra cơ thể Bá Vương nhìn cứng đờ, da dẻ cũng vừa xanh vừa trắng, rõ ràng là tình trạng mất máu quá nhiều.

Trịnh Xá vuốt thử cổ tay Bá Vương thấy lạnh như băng, trong lòng chợt động vội vã rút ra một tia nội lực cuối cùng trong cơ thể truyền sang cho Bá Vương, vừa tiến vào trong kinh mạch, da thịt tiếp xúc với nội lực đều nóng lên, cả máu cũng bắt đầu chậm rãi di động, nhìn có vẻ như nội lực đã thay thế công hiệu của máu.

Trịnh Xá nhất thời mừng rỡ, vội quay sang Vương Hiệp hô lên:

– Vương Hiệp, tháo gỡ bom plasma của ngươi ra, đem tất cả bộ phận chứa nội lực lại đây!

Vương Hiệp giật mình rồi lập tức không nói tiếng nào bắt đầu tháo gỡ bom plasma, với trình độ thuần thục của hắn rất dễ dàng mở được quả bom ra, vô cùng cẩn thận tách bộ phận chứa nội lực ra khỏi tâm nổ, đây là bom plasma, một chút sơ ý là đủ khiến mọi người vốn đã không dễ dàng gì chạy được tới đây phải tiêu mạng nên hắn không thể không thận trọng.

Một lúc lâu sau hắn mới tách rời hoàn toàn bộ phận chứa nội lực với tâm nổ, sau lưng đã đầy mồ hôi lạnh, sau khi đưa khối kim loại nhỏ màu bạc cho Trịnh Xá, Vương Hiệp lại tiếp mục tháo gỡ một quả lựu đạn plasma khác, địa lôi, bom hẹn giờ tất cả đều được bày ra một bên, toàn bộ sức chú ý tập trung lại, hai tay thoăn thoắt như bay, ngoài lúc phân chia bộ phận dự trữ nội lực với tâm nổ hơi chậm một chút ra những động tác khác tối đa chỉ mất mấy chục giây.

Nội lực Trịnh Xá sớm đã cạn kiệt, là khô kiệt thật sự, toàn thân từ trên xuống dưới không còn một chút năng lượng và nội lực vampire nào, thứ duy nhất còn lại là chút ít nội lực và năng lượng vampire sót lại trong nhẫn mithril, nhưng số nội lức ít ỏi đó căn bản không thể cứu được tính mạng Bá Vương, chỉ truyền được mấy phút nội lực hắn đã biến mất sạch sẽ, bất đắc dĩ hắn chỉ có thể liều mạng chuyển một tia nội lực vừa sinh ra vào cơ thể Bá Vương, nhưng một tia nội lực nhỏ bé này căn bản không làm nên chuyện, nhiệt độ cơ thể Bá Vương lại từ từ hạ xuống.

– Vương Hiệp!

Trịnh Xá gần như là gầm lên, đây không phải tức giận mà là hắn đã gấp tới độ khí huyết công tâm, đúng lúc này Vương Hiệp đã mang bộ phận dự trữ nội lực tới, Trịnh Xá không thèm nhìn qua trực tiếp đưa tay hút thẳng nội lực vào cơ thể. Bộ phận chứa nội lực trong bom plasma có thể chứa được khoảng 20% nội lực của hắn, hút vào lập tức cảm thấy cả người nhẹ nhàng, có điều hắn cũng không cảm nhận kỹ càng mà lập tức nắm tay Bá Vương bắt đầu truyền nội lực, làn này da thịt Bá Vương lại từ từ hồng hào, hô hấp cũng trở nên thông suốt.

20% nội lực, hơn nữa còn là Hỗn Nguyên nhất khí công dù là chất hay lượng đều rất lớn, ít nhất có thể để Trịnh Xá sử dụng trạng thái Hủy diệt được hai giây, nên Trịnh Xá gần như ồ ạt truyền nội lực vào người Bá Vương, đặc biệt tập trung vào chỗ gần tim, giúp sức co bóp của tim tăng lên khá nhiều, bắt đầu đẩy lượng máu ít ỏi ra toàn thân.

Không lâu sau Bá Vương từ từ mở mắt ra, hắn tựa hồ còn muốn động đậy thân thể nhưng trước ngực đau đớn liền không dám cử động lung tung nữa, chỉ cười hắc hắc nói:

– Mẹ nó, chơi súng cả đời, đến hôm nay bị súng nó chơi lại, mọi người vẫn ổn chứ, Trịnh Xá…

Trịnh Xá đang vận nội lực cũng không tiện đáp lời, chỉ dùng ý thức kêu gọi Chiêm Lam dùng tâm linh tỏa liên, còn Chiêm Lam hiển nhiên là vẫn luôn chú ý tới tâm tình hắn nên khi Trịnh Xá vừa kêu gọi đã lập tức kết nối ý thức hắn với Bá Vương, Trịnh Xá vội vàng nói:

– Thả lỏng cơ thể, yên tâm đi, chúng ta sẽ lập tức trở lại Chủ Thần không gian, mọi người còn phải cùng nhau tiếp tục chiến đấu… Khốn kiếp, người anh em, không được chết mà! Chúng ta đã bàn nhau cùng mang thân thể và thực lực siêu nhân này cùng về thế giới hiện thực, mọi người còn phải cùng ta khiêu chiến với hai tiểu đội mạnh nhất, Ác Ma đội và Thiên Thần đội, chúng ta còn phải giết sạch lũ đáng ghét trong thế giới phim kinh dị này. Người anh em, đừng bỏ bọn ta lại!

Nói đến đây, Trịnh Xá đã thấy khóe mắt cay cay, thiếu chút nữa thì rơi nước mắt.

Bá Vương khẽ hé môi, cười nhẹ nói:

– Vớ vẩn, ai mà có thể không chết chứ, đến cả những Thánh nhân sáng tạo nên cái không gian này không phải cũng đều chết hết rồi sao? Những người bình thường như chúng ta ở thế giới nàycũng đã nên chết từ sớm rồi… Nếu không nhờ ngươi tất cả chúng ta đều đã là người chết, có thể sống thêm bao lâu như vậy, có thể đồng hành với ngươi trải qua bao lần mạo hiểm như thế, có thể giết chóc thống khoai, lại còn chế tạo ra một siêu cấp mỹ nữ cùng chơi đùa bao nhiêu ngày, ta sớm đã thấy đủ rồi… Người anh em, sau này không thể cùng các ngươi đi tiếp rồi, nếu còn có cơ hội… Ta rất muốn cùng các ngươi trở lại thế giới hiện thực, món thịt bò của bà ngoại ta…

Hắn còn chưa dứt lời, Sở Hiên đã bước tới chặt mạnh vào sau gáy hắn rồi lạnh lùng nói:

– Trong hang không đủ dưỡng khí, nói ít đi một chút thì tốt hơn, mọi người dùng ý thức trao đổi, ngoài ra thương thế của hắn cũng không thích hợp nói chuyện…

Gã này giống như chẳng hề biết cảm tình là cái quái gì hết, vẫn lạnh nhạt đối diện với tất cả như trước.

Trịnh Xá lại không nói gì cả, chỉ liên tục truyền nội lực vào thân thể lạnh ngắt của Bá Vương, mặc dù hắn rất không muốn thừa nhận nhưng mạnh máu trong cơ thể Bá Vương thật sự đã bắt đầu hư nhược, chỉ nhờ nội lực hắn dẫn phát mới còn đập, nhịp tim cũng càng lúc càng yếu, mỗi lần đều nhờ nội lực truyền qua mới nhảy lên được một chút, cứ như vậy tốc độ tiêu hao nội lực càng nghiêm trọng, không biết còn có thể chống đỡ qua đoạn thời gian này không.

Hình ảnh Bá Vương cùng các đồng đội lúc xưa cứ lần lượt lướt qua não Trịnh Xá, gã nam nhân hào sảng này luôn chăm lo cho từng thành viên trong đội, lúc nào cũng cười ha hả xí xóa cho mội lần đồng đội xấu hổ, kỹ năng bắn quét trợ giúp chiến hữu vượt qua từng lần hiểm nguy, không có hắn cả lưới hỏa lực thiếu hẳn một góc, mà lúc hắn vui vẻ nhất lại là khi hoán đổi huyết thống người sói, nụ cười sáng lạnh nhìn giống như một đứa trẻ…

“Khốn kiếp, không được chết! Dù thế nào ngươi cũng không được chết!”

Lúc này Trịnh Xá đã bất chấp tất cả, cứ khi nội lực trong cơ thể hao hết là đưa tay ra sau tóm lấy một khối kim loại dự trữ nội lực hút cạn, sau đó lại truyền vào cơ thể Bá Vương, năng lượng lại cạn, lại quơ tay, lại truyền, không biết bao nhiêu lần như thế tới khi nội lực trong cơ thể hắn một lần nữa cạn sạch, hắn vươn tay ra thì bỗng phát hiện phía sau chẳng còn gì cả. Trịnh Xá quay đầu lại nhìn sau lưng, trong hang tất cả đều có vẻ mê mang, buồn ngủ, chỉ còn Sở Hiên và Vương Hiệp đang cố gắng chống chọi, dưới chân Vương Hiệp tất cả vũ khí plasma đều đã được tháo ra, nói cách khác, đã không còn một chút nội lực dự trữ nào nữa.

– A! Không thể nào, lúc đó có nhiều bom plasma vậy mà!

Trịnh Xá gấp đến phát cuồng, hắn một tay xốc Vương Hiệp dây nhưng lại lập tức đặt tên này xuống, bởi vì mười đầu ngón tay Vương Hiệp đã hoàn toàn bật móng, vũ khí plasma được thiết kế rất chặt, không có dụng cụ muốn mở được cần phải có thời gian, nhưng Vương Hiệp kiếm đâu ra thời gian mà lãng phí, hắn chỉ có thể sử dụng man lực tách mở ra nên mới khiến cả mười đầu ngón tay bật hết móng, vậy mà hắn chưa từng rên một tiếng.

Trịnh Xá thật sự gấp đến muốn khóc, không nghĩ ra nổi một biện pháp nào, chỉ có Sở Hiên yên lặng chỉ vào robot gấu Pooh rồi thản nhiên nói:

– Còn bảy phút bốn mươi hai giây, ta không biết mạng Bá Vương còn được bao lâu… nhưng nếu trong vòng hai mươi giây nữa ngươi không truyền nội lực vào tiếp thì hắn chắc chắn phải chết.

Trịnh Xá nhìn da dẻ Bá Vương lại bắt đầu biến xanh biến trắng hắn lập tức lao tới chỗ robot gấu Pooh, nó chỉ kịp kêu lên hai tiếng “money” đã bị đạp đổ xuống đất, sau đó trên lưng khẽ trầm, trước mắt lóe lên rồi không thể động đậy được nữa.

Phản ứng của Trịnh Xá cũng cực kỳ dứt khoát, hắn xé mở sau lưng robot gấu Pooh ra rồi giật tung bộ phận dự trữ nội lực, hút sạch toàn bộ nội lực còn thừa trong đó rồi lại chạy tới chỗ Bá Vương, vừa chạy vừa quát:

– Sở Hiên, hai tên kia để La Cam Đạo giết một, ngươi giết một… Nhất định phải tha cho Tuyết Linh Nhi, ta xin ngươi đấy!

Đối với tính cách của Sở Hiên Trịnh Xá đúng là đi guốc trong bụng, tên này tuyệt đối không làm chuyện vô dụng, đã làm là làm tới cực hạn, trong đó rõ ràng nhất là chuyện liên quan đến lợi ích, dặc biệt là liên quan tới lợi ích của cả đội, nên hắn mới phải nói như vậy, chuyện duy nhất hắn lo là Sở Hiên vì lợi ích của cả đội mà giết luôn Tuyết Linh Nhi, chuyện này hắn không thể chấp nhận nổi.

Không chờ Sở Hiên trả lời, Trịnh Xá chạy tới chỗ Bá Vương lập tức tiếp tục truyền nội lực vào người hắn, mà nhịp tim Bá Vương đã cực kỳ yếu ớt, nếu mấy giây nữa mà hắn không truyền nội lực thì gã này chắc chắn sẽ một mạng ô hô nên lần này hắn cũng cảm thấy không thể bảo lưu, liều mạng đem nội lực chuyển vào cơ thể Bá Vương, cho dù số nội lực này thật sự vô cùng yếu nhược nhưng hắn vẫn liều mạng truyền hết vào cơ thể Bá Vương, Thời gian chậm rãi trôi qua, Trịnh Xá cũng không biết đã trải qua bao lâu, xung quanh xảy ra những chuyện gì, đến khi hắn tỉnh lại mới phát hiện lúc trước mình đã hôn mê đi mất.

Trịnh Xá nhìn lại thân thể mình một chút, lúc này hắn đang treo lơ lửng giữa không trung, cơ thể được bao trùm bên trong một quả cầu ánh sáng mà xung quanh hắn còn có mấy quả cầu ánh sáng lơ lửng, trong mỗi quả có một người. Hắn ngẫm nghĩ một thoáng rồi mới giật mình tỉnh ngộ, đây là Chủ Thần không gian, trong lòng lo lắng mấy lần mới cố lấy dũng khí nhìn xuống dưới, ngoài La Lệ đang đứng nhìn lên…

Cô gái của Bá Vương không ngờ cũng ở đó, vẻ mặt rưng rưng nhìn lên không trung…

Quyển 12: Tập kích Resident Evil


© 2024. WebDocSach
Mọi chi tiết về bản quyền, yêu cầu sách, góp ý xin gửi về email : [email protected]